(iHay) - Ở Châu Me (Quảng Ngãi), bạn sẽ không hề tìm thấy cụm từ sáo mòn đến… chán ngấy: 'See you again' được ghi trên cổng chào. Nhưng nhiều du khách đã trở lại, không chỉ lần thứ hai.
< Bãi biển Châu Me.
Châu Me, bản phối màu tuyệt đẹp
Châu Me (xã Phổ Châu, H. Đức Phổ, Quảng Ngãi) cách thành phố Quảng Ngãi chừng 60km về phía nam. Đó là một vịnh biển mà lều quán chưa kịp xóa đi vẻ hoang sơ. Bãi cát hình vòng cung viền một dải bờ biển xanh trong. Những chiếc xuồng con nằm gối đầu lên bãi. Rặng phi lao trong gió xôn xao.Và ngoài kia là ngàn trùng sóng vỗ.
< Gành Đá biển Châu Me.
Anh Nguyễn Tấn Việt, hiệu trưởng trường THCS Phổ Châu, ví von rằng Châu Me là “mỹ nhân” xứ biển. Ai mà không muốn ngắm người đẹp chứ.
Mới sáng sớm đã thấy nhiều nhóm du khách dập dìu trên bãi. Không gian Châu Me là bản phối màu tuyệt đẹp của thiên nhiên: thảm cát vàng, rừng dương xanh lục, biển xanh trong, trời xanh ngát, núi non dầm chân trong nước xanh đến ngỡ ngàng.
< Hòn Bù Nú nhìn từ Châu Me.
Bức tranh “biển hè” ấy đã hấp dẫn du khách từ Bồng Sơn, Tam Quan (Bình Định) ra, Đức Phổ, Quảng Ngãi vào. Dịch vụ hàng quán nêm kín chỗ. Từng nhóm năm sáu người trải bạt ven bờ dương làm “căn cứ” cho một ngày chơi hết mình với biển.
Riêng những lứa đôi thì xách dép, chân trần trên cát, đầu trần dưới nắng mênh mang. Họ chẳng cần ô dù mũ nón. Đã có bóng mát tình yêu che chắn. Cũng có những đôi trai gái ngồi dưới gốc dương trăm tuổi thì thầm chuyện trăm năm.
< Yên ả biển Châu Me.
Một gia đình nhỏ bốn người lúi húi trải ni lông, bày đồ ăn thức uống ngay bên mé biển. Anh chồng nhờ tôi bấm mấy kiểu ảnh khi tôi đi ngang qua. Vợ chồng anh từ Úc về, đến bãi biển này để kỷ niệm 15 năm ngày ký... "hiệp ước hạnh phúc". Chị vợ hóm hỉnh kể rằng khi ấy tụi tui ngu ngơ lắm, “chỉ biết yêu thôi chả biết gì”, cứ làm cái việc của con dã tràng: hí hoáy viết tên nhau trên cát.
Giờ mới biết chỉ cần cái tên trong lòng nhau là đủ. Chị nhìn hai đứa trẻ, nói kết quả của tình yêu đây, một “nếp” một “tẻ”, đủ bộ nhé. Giờ thăm lại Châu Me là hai trái tim già, nhưng nhịp đập thì vẫn trẻ như ngày ấy. Chị cười, rót rượu mời tôi: “Ông xã tui gọi nơi này là bãi biển “valentine”. Anh dân Phổ Châu phải hông? Mừng cho tụi tui nhé”.
Từ bãi cát nhìn ra là bao la biển trời. Ở chân ghềnh, “pháo hoa” được biển bắn lên không ngớt. Đó là sự bùng vỡ của sóng va vào đá, tung bọt trắng lên cao. Những tảng đá xếp hờ lên nhau, vừa chênh vênh vừa vững chãi. Và lạ lùng chưa, từ những kẽ đá cằn khô chợt vươn ra mấy chùm hoa dại. Một ẩn dụ đa nghĩa của sức sống?
Đi trên đá, “triết lý” cùng đá để có lúc “nửa này” tình tứ hát cho “nửa kia” nghe: “Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi rồi”. Hỏi vậy thôi chứ hai từ “xanh rêu” đã nói thật nhiều về tuổi đá. Những lứa đôi ngồi tựa lưng vào đá để cảm nhận cái tĩnh tại của đá, thầm gửi vào đá lời nguyện cầu bền vững cho tình yêu.
Và cuộc yến ẩm ở Châu Me
< Ghẹ biển Châu Me.
Tôi sà vào chỗ nhóm bạn trẻ đang chuẩn bị bữa trưa, hỏi các bạn đã đi chơi những đâu. Một cô gái liếng thoắng nói "mới vài chỗ hà". Giờ lót dạ cái đã.
Châu Me không chỉ là nơi ngoạn cảnh mà còn là nơi thưởng thức nhiều món hải sản tươi ngon. Thêm nữa, các chủ quán là những nông dân thuần phác, họ không thủ sẵn “dao lam” dưới cái phiếu tính tiền, chỉ kiếm chút lời vừa phải để nuôi con ăn học. Vì giá cả nhẹ nhàng nên thực khách không hề cảm thấy “tim đập chân run” khi cầm phiếu thanh toán.
Chủ - khách cho nhau cái nhìn hàm ý lần sau lại đến. “Ai lợi dụng lễ lạt để tính giá trên trời thì coi chừng chỗ đứng của mình dưới đất. Chỉ vài tuần là nhổ quán đi ngay. Người ta rỉ tai nhau: quán này chém, quán kia chặt thì ai mà vào nữa”, chị chủ quán tên Lệ nói. Có lẽ nhờ vậy mà Châu Me thường đọng lại trong lòng du khách “một chút gì để nhớ” .
Ngồi dưới bóng dương với đĩa ghẹ luộc chấm muối tiêu chanh, nhấm nháp với chút bia thì vô cùng thú vị. Tôm hấp chấm mắm gừng cũng ngọt hết chê. Đĩa ốc hút cay xè, thơm nức mùi sả ớt, mặc sức mà hít hà. Món này thích hợp với phái đẹp vì càng ăn, đôi má các nàng càng ửng hồng.
< Cá mó màu sặc sỡ.
Cua huỳnh đế nướng thơm lừng “đi” với chén muối ớt xanh thì ngon đến ngẩn ngơ. Cá ngừ đại dương với xì dầu, mù tạc, cải cay là món của giới mày râu. Cá này có cái tên gợi cho người thưởng thức thứ hương vị xa xăm của vùng biển đảo Trường Sa và Hoàng Sa thân yêu của tổ quốc mình. Nồi cháo hàu thơm lá hành lá hẹ cũng là món thường được chọn lựa để “chữa lửa” sau khi đã lai rai với khá nhiều bia rượu.
Nếu du khách đến với Châu Me vào tầm nửa buổi sáng sẽ cảm nhận đầy đủ sự tươi ngon tuyệt vời của hàng chục loại hải sản. Sau vài giờ nhúng mẻ lưới xuống biển, những chiếc thuyền trở về, mỗi chiếc là hàng chục ký cá tôm. Du khách có thể xắn quần lội ra sát be thuyền, tận mắt nhìn những con cá hố, cá bớp, cá bạc má, cá mú, mực nang… tươi ròng, còn ngời ánh bạc.
< Bãi tắm Bù Nú, Phổ Châu.
Những con cua, nhất là cua huỳnh đế tươi roi rói, quẫy đạp rào rạo. Những con tôm bạc, tôm rằn uốn mình búng tanh tách. Bạn có thể mua hải sản tại thuyền với giá phải chăng rồi xách thẳng lên quán nhờ chủ làm món mình ưa thích. Họ sẽ vui vẻ giúp bạn. Chỉ một loáng là có ngay bữa tiệc hải sản ngon đến mức thưởng thức đầu hè đến tận cuối thu mà chưa hết… ngẩn ngơ.
Thứ bảy, chủ nhật, bãi biển Châu Me nhộn nhịp với hàng chục lượt du khách đến nghỉ ngơi cuối tuần. Ngoài kia sóng biển đu đưa. Dưới những gốc dương, khách cũng đu đưa cánh võng.
Châu Me mùa hè biển gọi. Khá nhiều bạn trẻ nói nơi này là không gian của tình yêu. Họ đã làm tăng thêm vẻ trữ tình khi mang theo đàn ghi-ta mỗi lần đến với vùng biển lãng mạn này. Buổi trưa, dưới bóng dương mát rượi gió nồm, tiếng đàn sẽ thăng hoa nhã hứng của bạn giữa trời mây non nước Châu Me.
Theo Trần Cao Duyên (iHay.Thanhnien)
Du lịch, GO!
Thênh thang trời biển Châu Me
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét